Trang

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013

Có một mùa hè - Đặng Ái_P6. Nhóm ba người

6 .Nhóm ba người


Nng như thiêu đt, nhưng thng Dong cũng phi ri cái bàn đc sách tr danh ca nó. Nó v ly quyn v bài tp toán, đi ra đường. Thng Dong có vóc người mnh khnh, tóc hơi quăn qun áo lúc nào cũng chnh t. Cái mũi nó vnh lên làn da mt xanh xanh. Nghe nói m nó đ nó thiếu tháng. Nh ra nó phi trong bng m thêm hai tháng na, cho đ chín tháng mười ngày. Nhưng nó ra lúc mi hơn by tháng. Ba đó m nó đang đi đường, thế là người ta phi đưa đi bnh vin ngay. Có l vì thế nên thng Dong qut quo luôn. Tuy vy, có mt điu rt l là ngay c nhng thng ng ngch nht trường cũng không my khi gây s vi nó. Khi b trêu chc, nó ch nhìn đch th bng đôi mt trong sut và nói nh bng cái ging ca mt nhà thông thái T không cn đánh tr cu đâu!”. Thng Dong tt bng và chóng quên, chng hay thù vt. Nó thích được âu yếm, được trao đi tình cm, nhiu lúc c r r đến tc cười. Song nó gii văn lm, nó biết làm thơ. Thơ ca nó thế này:

Lp em có mt bn lười


Bài thì không hc sut ngày đi chơi
Hôm nó dán bài thơ y lên t báo liếp, cô giáo Phương đc xong ri bo:
- Giá em viết: Bài thì không hc đi chơi sut ngày có phi đúng không?
Nó tr li đim tĩnh:
- Thưa cô, em làm thơ t do !
C lp phc tài thơ nó. Cô giáo chưa tng dy nhưng nó biết nào là vn chân, vn lưng, cu t! y là nó hc được ông bác. Mơ ước duy nht ca nó là sau này tr thành nhà thơ. Ch biết nó có làm nhà thơ   ngoài đi được hay không, còn bây gi nó đã là nhà thơ ca lp tôi ri!
Nó có mt cun s tay ghi các bài thơ nó làm và c thơ T Hu, Huy Cn và nhiu nhà thơ khác na. Quyn s y nó gi như vt báu, không cho ai mượn c. Đã có mt do bn thng Cn, thng Tuế đnh đánh cp cun s y nhưng không xong.
Chng hiu sao thng Dong li có tên là Thò lò”.
Bi vì nó có thò lò mũi xanh đâu cơ ch? Mi đa tr đu có mt bit hiu, nhưng đt cho thng Dong là thò lò thì oan nó quá. Song lũ tr cũng chng chú ý đến vic đt tên khác cho nó. Thành ra nó c phi mang tên oan mãi đến gi.
Lúc này Dong “Thò lò” đang trên đường đến nhà Cn gi. Đúng lúc Cn ta đang bun. Nó li phi trông nhà cho m đi ly trúc. Cáo Ngà, sau mt lúc bi bô đã ng luôn vi con búp bê trên giường. Cn ta đang ngao ngán nhìn cái nng chói chang bên ngoà thì thy cái đu tóc quăn ca thng Dong thp thò ngoài ca.
- A thò lò! Vào đây mày ơi!
Thng Dong bước vào, nhìn quanh.
- Mày nhà mt mình thôi à?
- C con Ngà na, nhưng cũng coi như có mt mình! Bun chết đi được.
- Mày làm bài tp chưa? Ngi xung giường cnh Cn, thng Dong rút quyn v ra hi.
- Bài tp gì?
- Bài tp toán. Hôm nay cái Lê nó kim tra bài đy!
Cn cht nh ra. C đi đã nht trí vi nhau c mt tun ôn bài hai bui vào th ba và th sáu. Chúng nó chia ra tng nhóm mt, đa khá kèm đa kém, cùng nhau hc. Cn và Dong cùng hc nhóm vi Lê. Cái Lê thì gii toán có tiếng ri. Còn hai cu thì ... ngược li! Thành ra tuy nói ba đa hc vi nhau nhưng ch hai đa phi hc cho cái Lê kim tra mà thôi!
Hôm th ba va ri, cái Lê nó ra cho hai cu my bài tp. Thế mà Cn quên khuy đi, bây gi thng Dong nhc mi nh ra.
- Mày làm chưa? Cn hi Dong.
- Tao làm không ra... nó... nó... làm sao y!
Cn bĩu môi:
- Thế mày chưa làm được bài nào c à?
- Chưa... mày cho tao chép vi!
- D nh! Tao làm tướt bơ mi xong, li mang cho mày chép à?
Dong b tn tò, ngi lng thinh. Mãi sau nó c nài:
- Thôi thì mày cho tao nhìn qua mt tí vy!
Cn phì cười. Nó cười nc n, không mun trêu trc thng bn na. Ghé sát vào tai Dong, Cn nói kh:
- Này, tao nói tht. Cm mày ht lo vi cái Lê nhé. Tao cũng... chưa làm đâu!
Thng Dong tht vng ra mt:
- Tht à? Hôm nay mà không có thì chết vi nó. Th by hp đi nó co cho tróc vy!
Lê là con bé rt nghiêm khc. Gì ch chuyn này thì không nhân nhượng đâu! My ba hc trước hai thng đã b nó lên lp cho nên hn ri. Nó đã giao hn ln này mà lơ mơ na nó s nói cuc hp đi. Thng Dong rt lo, nhưng Cn còn lo hơn. Đi phó mà b bêu trong cuc hp thì còn ra cái th gì na!
Giá như trước thì Cn chc lưỡi cóc cn! Nhưng nay nó thy không th chc lưỡi thế được.
- Eo! Làm sao được mày?
- Tao không biết!
Hai thng ngi th ra, nhìn nhau.
*
Bng nng đã đ ra quá va hè đến hai gang, tc là hai rưỡi ri. Cn liếc nhanh đng h, đúng thế. Đường ph im lng quá. Thnh thong mi có mt chiếc xe đi qua, nhưng chy rt nhanh, như là trn nng vy. Chng có ly mt tí gió. Mt đường đen láng, thnh thong li ni lên mt vũng nha nhão nht. Hơi nước bc lên, ngi trong nhà nhìn rõ mn mt. T dưng hai đa đu cm thy ngt ngt. Chúng phanh c áo ra, cũng chng mát hơn, chúng nghĩ rt lung, nhưng chng có cách gì gii quyết my bài toán c.
Cht thng Dong v đánh bp xung mt bàn:
- Sinh ra toán đ làm gì nh? Thà như tao mun thành mt nhà toán hc li là mt nh!
Cn chán không mun nghe nhng li vung vít như thế. Bây gi phi có cái gì thiết thc. Nếu không, ti nay hai thng con trai li xu h vì mt đa con gái cho coi. Cn là mt thng bé đy sĩ din. Nó không chu lép ai c. Nht là lép mt đa con gái ch đng đến tai nó thì li càng không... Cn vi ly chai nước sôi đ ngui, tu ng c. Có tí nước vào người nó du hn đi, tnh hn ra. Ung xong, Cn đưa cái chai cho Dong. Dong cũng nga c lên, cái yết hu chy lên chy xung gin git. Nước vãi c ra khoé ming, nh tong tong xung bàn thành nhng cái hoa tròn. Khiếp tht, hai đa mà tu hết c mt chai nước. Cm cái chai không trên tay, lăn qua lăn li, cht mt thng Dong sáng lên. Đúng là nước lnh đã làm nó tnh táo hn ra:
- Tao nghĩ ra ri! Cách này hay lm, nhanh tuyt!
Nó gt gt đu, nhm nháp sáng kiến ca mình mt cách thú v, r rà. Cn phi gic:
- Nói đi xem nào?
Dong ghé sát vào tai Cn thì thm cái gì đó. Cn ta gt đu. Lúc đu còn gt t t, sau gt lia la.
- Hay lm! Hay lm! tht là diu kế!
Chng my khi cu Dong được khen nhit lit như thế. Nó tr lên sôi ni quá đ cn thiết.
- Nht đnh nó không biết diu kế ca ta đâu! đi mày, chóng lên!
Hai thng dt tay nhau nhy ra khi nhà.
Chúng nó vt sang bên kia đường. Đến hè nhà cái Lê, Cn bo:
- Mày phi nói vi nó đy nhé! Tao ch đng nghe thôi!
- Được! Nhưng mày cm cười, l thì chết!
Hai đa mnh dn gõ ca:
- Bn Lê có nhà không?
Lúc y my ch em Lê đang vót que kem. Va vót, Lê va k chuyn c tích cho các em nghe. Nó đã k chuyn Công chúa hng hoa đến đon chàng th săn cưỡi nga vàng đến đưa công chúa ti mt nơi mà thành quách, lâu đài... tt c đu bng vàng và chàng th săn làm vua, công chúa làm hoàng hu.
Que thì hôm nay chng vót được là bao. My đa em nhõng nho, quy khóc, mi tm yên được mt tí. Thng Hoch thì ch mun tót đi chơi ngoài b sông. Chao ơi cái thng, ln đến thế mà có đ được cho ch được nhiu nhn gì đâu?
Nghe tiếng gi, Lê buông dao ngng đu. Thng Hoch nhanh chân đng dy lun.
- Ai? Đng xô ca, đ em m cht đã nhé!
Dong và Cn bước vào nhà, thy mt quang cnh y như hp tác xã th công. Các ng na lng chng khp nơi, tng bó que kem đã vót xong xếp gn góc nhà. Nhng cun bòng bong xp ri khp nn nhà, bước lên như thm c. Các xã viên líu tíu bên nhau, tau dao lăm lăm vi nhng que đang vót.
Cái Lê đng dy rũ bòng bong bám trên qun áo, đon đ:
- Các cu đến cóvic gì đy?
Thng Dong nhìn thng Cn. Thng Cn nhìn thng Dong. Chúng nó huých khuu tay ra hiu cho nhau.
- Có... có mt vic nho nh thôi mà! - Thng Dong nói, li liếc sang Cn như có ý hi: tao nói thế được không?.
Cái Lê đã đi lau bàn. Cái bàn này đã lão quá, c ct kt, do d dưới tay nó. Mt m bi mt t vai bàn bay ra, l t như phn trong rng thông. Ba cái nghế đu cùng thi vi bàn, cũ k quá, đã phi đóng np t tung.
Cái Lê rót nước ra mt cái ca tráng men. Nhà nó lm tr con phi dùng cái ca này mi được. Thu tinh vi s chúng nó đp tan ngay!
- Các cu ngi ghế đi!
Mi c ch ca cái Lê có v đĩnh đc quá, y như là người ln vy. Cn thm nghĩ, t nay cũng phi bt chước cái Lê mi được. Có khách mi ngi, rót nước đàng hoàng.
Hai thng li huých nhau tm tm cười.
- Chúng t có cái này ác lit lm, đ đng y nhá?
Chưa biết ý đnh ca hai ông bn, cái Lê không tr li, đưa mt ch đi. Nó ch s hai thng li gi trò nghch nào ra thì nguy to. Nhưng xem chng chúng nó hôm nay có v hin lành. Lê thy yên tâm hơn.
- Đng y làm toán ch? - Thng Dong ht cái mũi vnh lên, nghênh nghênh đến tc cười - chúng t có mt bài toán rt hay, đng y mà gii được mi c!
- Các cu gii được chưa?
- Tt nhiên toán ca chúng t mà li - Cn khng đnh.
- Thì các cu đc đu bài đi! - Lê vui v gic.
- Nghe nhé! Mt đi thiếu niên khu gang thép, mi ngày được giao luyn mt s thép lá...
Dong m v ra đc in ht đu bài toán cái Lê ra hôm n, nó ch thay “đi viên thu li bng thiếu niên luyn thép. Cái mo ca thng Dong là như thế. Nó đem bài toán đ cái Lê. Lê làm xong, hai cu ch vic mang v, chép vào v, thay thiếu niên luyn thép bng “đi viên thu li. Thế là xong.
Cái lê nghe xong, nó ng ng, nhíu mày hi:
- Các cu ly cái đ này đâu?
- Chúng t nghĩ ra mà l, đ đng y đy!
- T chu - cái Lê mm cười như bo các cu chng bt mt t được đâu. Nhưng nó không nói ra điu y.
Hai thng chưng hng. Đây là tình thế chưa được tính đến, chúng nó c ng thy bài toàn là Lê gii ngay cơ ch!
Thng Cn đp chân thng Dong: Thế nào mày? Bt nó gii đi!.
- Đng y mèng quá! - Dong khiêu khích cái lê.
Nhưng cái Lê không t ái, nó c tm tm cười làm hai thng bi ri. Đt nhiên nó cười to lên, cười lanh lnh, rũ rượi. Chưa bao gi Cn thy nó cười to, hn nhiên như thế. C người nó rung lên, đôi vai gy c nhp nhô, cái đu ngt đi, cái đuôi tóc ngn cũn cn như cái đuôi gà, luýc lc đến ng. My đa em cũng ngc nhiên nhìn ch cười. Thường ngày chng bao gi ch nó cười to thế. Ch có mt b mt âu yếm nhưng nghiêm khc!
Chúng nó qung c dao xung, ngây ra nhìn. Cái Na đang cho cái Lâm bú cũng quay nhìn. Chiếc vú sa but khi mm đa bé, sa nhu ra tng git, tng git xung đôi má b bm. Cái ming xinh xinh ca cái Lâm c ngáp ngáp không khí như con cá mè đp bt.
Tiếng cười ca cái Lê trong như thu tinh, khanh khách, ròn tan.
- T ch làm toán đi viên thu li được thôi, còn thiếu niên luyn thép thì... xin... xin chu!
Thng Cn và thng Dong cht d.
Mo ca chúng nó b l ri chăng? Hàng nghìn con kiến bò ran ran khp mình chúng nó. Thng Cn thy hi hn. Thế này thì nhc quá. Lúc nãy nó khoái chí bao nhiêu, phc thng Dong thong minh bao nhiêu thì bây gi nó thy thng Dong ngu ngc by nhiêu! Cái trò kh ca thng thò lò. Thế mà cái mt nó c trân trân ra có đáng ghét không kìa! Nó c tnh bơ đi như người đng ngoài cuc vy.
Thc ra Dong cũng biết l vn vi cái Lê ri. Nhưng nhát nhúa, chm chp, nó không có được nhng phn ng linh hot trong nhng trường hp thế này. Vì thế mt nó c thn ra, như là mt nm. Nó t t ng người ra phía sau như đ tránh tiếng cười cái Lê.
Bt đ... Oc! Oc. Ri mt tiếng nng n, bc bch như cái bì mùn cưa b ném xung đt. Ri lc cc, lc cc... cái ghế gy lăn knh trên nn nhà.
N cười cua cái Lê tt ngay. Thng Cn hong ht đng pht dy. My đa tr con sng c người. Thng Dong sóng xoài dưới đt, tay chân nghu ngào chi vi trong không khí. Lưng Dong b giáng mt cú rt mnh, đau như đâm.
- i! i! - by gi nó mi kêu lên như b cháy ti đít.
Cái Lê đ Dong dy, ri rít phi bi trên lưng bn.
- Có đau lm không? Ti cái ghế nhà t cũ quá đy mà!
Dong ta vn vo người. K cũng đau, nhưng tc mình hơn.
Hết ni bàng hoàng vì s kin bt ng. Cn bt lên cười. My đa tr cũng cười theo. Thng Hoch còn v tay.
- A... ha... Hoan hô anh Dong... Hoan hô...
Cái Lê cũng thy bun cười lm. Song nó gng không cười. Nó s sàng nói vi Dong:
- Không phi t mun thế đâu! Ch ti cái ghế này thôi! Đ mai t nhc b t làm li ghế. Cu ngi xung đi, ngi s s ch. Ngi xung! Không, nó chng đ na đâu!
Thng Dong g tay cái Lê, mt nó đã xanh li càng xanh rt. Nó làu bàu: Ngi! Ngi, ri đâm nhào ra ca.
- Bn Dong, bn Dong! - Cái Lê chy theo nhưng không kp. Nó dng li ngưỡng ca vân vê cái đuôi gà, băn khoăn. Cn cũng không mun li na.
- T v đây - nó nói.
- Ti nay vn hc ch?
- ... ...
Thng Cn đi ra mt lúc, Lê mi thy quyn v ca thng Dong đ quên trên bàn. Nó nhìn lướt qua trang giy đang m sn. Đó là trang chép đu đ bn bài toán Lê ra hôm n. Trang sau vn trng tinh, nghĩalà cu cu chưa làm được bài nào c. Lê đoán đúng mà, my “ông bn không làm được toán đnh gi mo đ Lê làm cho, v nhà ch chép li.
*
Cn ra khi nhà Lê đã thy thng Dong ngi va hè nhà mình. Có l m Cn chưa v nên thng Dong mi ngi đó. Nó va ngi va qut ta ra phía sau đm lưng như ông lão, mt lơ đãng nhìn người qua li trên đường. Nng đã bt đi mt chút, bi có gió nam lên. Gió hây hy dc ph làm nhng cành cây xà c o l, nhng cành bàng xum xuê xanh rì xao đng.
Mùa hè có cái gì đó mơn man không th t được, có nhng phút khoan khoái như lúc này. Đó, bu tri xanh cao lng lng không mt gn mây. Người ta nói bu tri, chính là do cm giác cái màu xanh vi vi kia như mt cái vòm choàng lên mt đt. Tht ra chng có cái vòm, cái mái nào c. Ch có khong không vô tn, vô cùng trong sut, không màu. Này c nhìn k mà xem, nếu mt bn tinh bn s thy cái màu xanh y không có gii hn như mt tm la căng ra đâu. Nó c hun hút, hun hút, đến đui c tm mt, mênh mang, thăm thm, chng biết đâu là chn tn cùng. Và nó xa l, bí him. Nó kêu gi trí tưởng tượng tht là mãnh lit. Tâm hn người ta cũng như bay lên, chơi vơi trong cái khong không xanh đến nao lòng y... Đã bao nhiêu ln Dong ngm nghía bu tri, nhưng mãi hôm nay nó mi thy bu tri, qu là k l. Có cái gì đó rt khác nhng điu nó vn tưởng. Người nh bng, nó quên pht c cái ngã như tri giáng nhà cái Lê. Lúc này nó ch ước làm được mt bài thơ v bu tri, v cái cm giác lâng lâng khi ngm bu tri.
Thng Cn bước trên va hè. Nó bước rt mnh,   c tình làm cho nhng np cng gp ghnh kêu rm rm mi bước. Làm cho np cng kêu dưới chân cũng là mt cái thú ca bn tr. Tht chng khác gì mt cuc lùng bt, mt cuc báo đng m ĩ. Nhưng, người ln không thích, các bác công nhân phòng th chính li càng không thích điu đó. Nh ra bước lên np cng c êm như ru mi đúng quy cách cơ ch!
Nghe tiếng np cng đng, thng Dong quay li trong mt thoáng quên c bu tri. Nó li nh ra quyn v.
- Mày có mang quyn v ca tao v không?
- V nào?
- Quyn chép đ toán tao đ quên bên nhà Lê y!
- Thì mày sang mà ly vy.
Thng Dong càu nhàu:
- Đếch được tích s gì c!
- Ti mày ch! Ai bo mày nghĩ ra cái mo y?
- Nhưng mày cũng đng ý cơ mà!
Hai đa c đ ti cho nhau vì làm l kế hoch, không đa nào chu đa nào.
Cht chúng nó im lng nhìn sang nhà cái Lê. Con bé va đi ra ca, tay cm quyn v như mun sang bên này lm.
- Vào nhà đi! Phi ct hết sách v ko nó thy thì khn - Cn nhanh ý kéo thng Dong vào.
Loáng cái chúng nó đã nhét tt c sách v vào trong ngăn kéo bàn.
Thng Cn ném c tam cúc ra giường:
- Ngi xung gi v chơi đi!
C hai đa đu xướng tht to: hai cây! ba cây! Chúng nó chia vi my con bài, vt lên vt xung, mt c len lét nhìn ra ca chng thy cái Lê đâu?
- Nó đi đâu y ch mày?
- ... hình như nó đi đâu y ch không phi sang đây.
- Thế mà mày làm tao hong lên.
- Mày y, mày còn làm tao hong hơn!
Sau cùng, thng Cn sai thng Dong ra ca trông chng.
Min cưỡng, Dong rón rén đi ra ca. Nó hé mt nhìn qua khe ca khép mt cánh. Chng thy gì c. Ch có cái ph vi nhng người đi đường xa l...
Bng xot!
Quyn v ca thng Dong chng biết t đâu bay qua ca s rơi xung gia nhng con bài. Ri mt tiếng cười lanh lnh vang lên ngoài hè, chy xa dn.
Hai thng tr mt nhìn nhau.
Li mt-không na ri!
-------------------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét