- Hôm nay không tập à?
- Thằng Cổn đâu?
Bọn trẻ xôn xao hỏi nhau. Chúng nó đứng trong cái lạnh tê tê của buổi sáng mùa hè, sương dăng từng đợt đang loãng dần ra. Những dãy phố chung quanh ngã ba vẫn im lìm, chưa tỉnh ngủ, nhìn xa như những đoàn tàu dài dằng dặc, đang đỗ ở sân ga chờ đến giờ xuất phát.
Bãi cỏ dưới chân thẫm sương, mát thấu những bàn chân trần. Vài con châu chấu bị đánh thức dậy sớm quá, nhẩy lách tách trong cỏ, bám cả vào người lũ trẻ. Nhưng hầu như không đứa nào để ý đến. Tâm trí chúng đang để cả vào việc đột biến lúc này.
Mọi hôm Cổn vẫn rất đúng giờ. Việc tập thể dục của lũ trẻ đã có nền nếp. Sáng mai, chẳng phải gọi nữa, tất cả chúng nó đều ra ngã ba là nghe luôn tiếng hô dõng dạc của Cổn giồ.
Thế mà bây giờ lại vắng Cổn. Vì sao vậy? Chắc là Cổn lại ngủ quên?